14/06/2021 09:30

Bài 2: Nghệ Thuật khởi đầu câu chuyện

Linh Hoạt viên cần biết

 

BÀI 2

NGHỆ THUẬT KHỞI ĐẦU CÂU CHUYỆN VÀ KẾT BẠN

( SOFTEN )

I - DẪN NHẬP:

Đây là một bài được tóm gọn từ tập sách cùng tên của tiến sĩ Prentice Hall, không ngoài mục đích đưa ra một đề nghị giúp các Linh Hoạt Viên nói riêng, các bạn trẻ nói chung có thể ứng dụng trong giao tiếp, sinh hoạt và điều hòa việc tổ chức một Nhóm do mình phụ trách.

SOFTEN là cách gọi vắn tắt với các chữ cái đứng đầu các từ mang ý nghĩa biểu trưng dưới đây.

II. PHÂN TÍCH:

1.      SMILE: MỈM CƯỜI

Nụ cười là “chất bôi trơn” hết sức hiệu quả trong giao tiếp. Ngay phút đầu gặp gỡ, nụ cười làm quen đẩy lui nhanh chóng mọi thứ phòng thủ tự vệ, e dè ngần ngại, nó kéo hai bên lại gần với nhau hơn, báo hiệu một mối tương giao sẵn sàng được tạo lập, khích lệ lẫn nhau cùng tiến tới, đồng cảm và cộng tác.

Biết cười đúng lúc, đúng chỗ, đúng mức là một trong những nghệ thuật sống và làm việc.

“Những cô hàng xén răng đen,

cười như mùa thu tỏa nắng”

(Bên kia sông đuống – Hoàng Cầm)

“Chẳng tham nhà ngói rung rinh

Tham vì một nỗi anh xinh miệng cười

Miệng cười anh đáng mấy mươi

Chân đi đáng nén, miệng cười đáng trăm”

2.      OPEN: CỞI MỞ

Đóng kín thì không thể có giao tiếp, nó ngăn chặn và làm tiêu tan mọi cố gắng đến với nhau trong thâm tâm cả hai bên.

Ngược lại, thái độ cởi mở cho thấy bản thân đang để ngỏ, sẵn sàng lắng nghe và bắt tay vào việc một cách vô tư, vô điều kiện. Cởi mở cũng là phương cách diễn tả một sự tự tin trưởng thành, không mặc cảm tự tôn hay tự ti.

Cởi mở là dấn thân, là cho đi để sẽ đón nhận được thiện cảm và đồng tình mà không cần vận dụng đến bất cứ thủ thuật đắc nhân tâm mờ ám nào cả.

3. FORWARD: NGHIÊNG TỚI MỘT CHÚT

Tư thế giao tiếp có một chút nghiêng mình về phía người đối thoại cho thấy thái độ tích cực, chú ý quan tâm đến vấn đề người kia đang trình bày. Ngược lại, tư thế ngả ra sau, gác tay lên lưng ghế cho thấy thái độ coi thường người đối diện hoặc tụ thủ bàng quan, thờ ơ lạnh nhạt, muốn sớm chấm dứt câu chuyện, đuổi khéo người kia mau về kẻo mất thời giờ của mình.

4. TOUCH: TAY BẮT TAY, CHẠM ĐẾN NHAU

Tự nguồn gốc tập tục Tây phương, cái bắt tay muốn cho thấy mình tay không hề cầm vũ khí để tự vệ hoặc tấn công, ngược lại, rõ ràng là muốn hòa bình, sẵn sàng cộng tác trong tình thân hữu.

Một cái bắt tay hơi kéo người ta về phía mình hay đẩy ra xa, xiết chặt hay lơi lỏng, mở ngửa hay úp xuống, tất cả đều có thể diễn tả mức độ chân thành hay khách sáo bề ngoài cho khỏi mích lòng nhau.

Ngoài ra, khái niệm này còn mở ra với ý nghĩa là chạm đến nhau như: vỗ nhẹ vai người đồng sự, khom người vuốt tóc em bé... Có chạm đến tức là muốn khởi đầu cho một mối tương quan tốt.

“Hôm qua lỡ chạm tay nhau

Về nhà đấy có bị đau không nào ?

Còn đây chẳng biết làm sao

Chạm tay lần ấy đau vào đến tim”

5. EYES: MẮT NHÌN MẮT

Trong giao tiếp và đối thoại mà mắt ngó lơ chỗ khác, nhìn qua đầu người ta hoặc chỉ nhìn xuống mũi giầy của mình là một thái độ bàng quan, tỏ ra rằng vấn đề của người đối diện chẳng ăn nhập gì đến mình.

Ngược lại, đôi mắt đong đưa mà không láo liên, thỉnh thoảng đảo nhẹ một vòng trên gương mặt người kia rồi lại mắt nhìn mắt, tất cả nói lên tấm lòng mình đang lắng nghe, khao khát khám phá, muốn đón nhận và cảm thông sâu xa, bởi dẫu sao, đôi mắt chính là cửa sổ của tâm hồn.

“Yêu nhau con mắt liếc qua

Kẻo chúng bạn biết kẻo cha mẹ ngờ” hoặc:

“Những người con mắt lá răm

Lông mày lá liễu đáng trăm quan tiền”

 

“Em bảo anh đi đi/ sao anh không đứng lại/

Em bảo anh đừng đợi/ sao anh lại về ngay

Lời nói tựa gió bay/ đôi mắt huyền đẫm lệ/

Mà sao anh dại thế/ không nhìn vào mắt em.”

(Bài không tên số 6- Vũ Thành An)

6. NOD: KHẼ GẬT ĐẦU:

Ở từng ý từng câu trò chuyện của người đối diện, hành vi khẽ gật đầu cho thấy bản thân mình đang lắng nghe, thấu hiểu, đồng cảm và sẵn sàng đáp ứng. Cũng có thể kèm theo một câu ngắn lập lại một ý quan trọng người kia vừa nói.

Tuy vậy, tránh không nên gục gặc đầu quá nhiều, quá nhanh một cách máy móc, như thể muốn nói với người đang đối thoại: “Biết rồi, khổ lắm, cứ nói mãi !”

III.                                    KẾT LUẬN:

Lời khuyên duy nhất là hãy thực hành tất cả những cử chỉ và dáng vẻ nói trên với một tâm niệm trong sáng chân thành, để cuối cùng, tuy đây là một nghệ thuật sống, ứng xử và tương giao, nó vẫn cần phải được thấm nhập sâu xa trong tính cách bản thân đến mức có thể trở thành phản xạ tự nhiên, không thủ đoạn tính toán nhưng hoàn toàn hướng thượng và vị tha.